4
18
/
996257
Vẽ lại cuộc đời bằng những gam màu tươi sáng
longform
Vẽ lại cuộc đời bằng những gam màu tươi sáng

 

Đang là một thanh niên khỏe mạnh với tương lai tươi sáng, sau một vụ tai nạn giao thông, Đỗ Trọng Minh (SN 1984, trú tại tổ 3, khu 2A, phường Cẩm Thành, TP Cẩm Phả) mất hết tất cả: Sức khỏe, công việc, tương lai, hi vọng… Anh đã mãi mãi không thể bước đi bằng đôi chân của mình. Nhưng với nghị lực phi thường, Minh đã tìm cho mình một lối đi riêng với những gam màu tươi sáng.


Sinh ra trong một gia đình bố mẹ đều là công nhân ngành Than, sau khi tốt nghiệp THPT, Đỗ Trọng Minh quyết định đi học nghề sửa chữa ô tô để sau này cũng trở thành công nhân vùng Mỏ Cẩm Phả. Năm Minh tốt nghiệp cao đẳng nghề thì bố mất vì ung thư gan, Minh xin vào làm ở Công ty Than Đèo Nai – nơi bố mình từng công tác. Vậy là cả gia đình: Bố mẹ và 3 anh em Minh đều là những công nhân ngành Than, giống như rất nhiều gia đình sinh sống ở Cẩm Phả.

Cuộc sống gia đình Minh cứ yên bình trôi qua. Tuy còn khó khăn, vất vả nhưng mọi người có nhiều niềm vui, nụ cười gặt hái từ công việc. Minh khi ấy to cao, vạm vỡ, điển trai. Giống như bao thanh niên khác, ngoài giờ làm việc, Minh gặp gỡ bạn bè, đi đây đi đó. Thế nhưng, một chuyến đi chơi định mệnh đã khiến cuộc đời Minh thay đổi…

 

“Giáp Tết Nguyên đán năm 2011, một người bạn của tôi làm nghề lái xe taxi chở mấy anh em đi chơi. Trên đường đi, lái xe đâm vào một cô gái đi bộ qua đường. Cô gái tử nạn. Lái xe sau đó phải đi tù. Riêng tôi, vì xe bị lật nên văng ra đường, bị đa chấn thương, rất nặng…” – Minh nhớ lại cái đêm định mệnh.

Minh được đưa đi cấp cứu trong tình trạng thập tử nhất sinh: Vỡ 2 đốt cột sống; gãy 8 xương sườn; gãy tay, bả vai; tràn dịch màng phổi... Khoảng thời gian hơn 2 năm sau tai nạn, Minh nằm hết bệnh viện Trung ương rồi bệnh viện tuyến tỉnh, thị xã với hàng chục lần phẫu thuật, phục hồi chức năng. Mọi vết thương sau cùng cũng lành, nhưng điều đau đớn nhất là do chấn thương cột sống nặng nên Minh bị liệt nửa người bên dưới, vĩnh viễn phải ngồi xe lăn.


Cuộc sống tươi đẹp của Minh khép lại sau vụ tai nạn, thay vào đó là những ngày dài nằm bất động trên giường bệnh. Sau rất nhiều nỗ lực, cố gắng của bác sĩ, gia đình và chính bản thân nhưng không cứu vãn được, Minh phải chấp nhận hiện thực: Mãi mãi không thể bước đi bằng đôi chân của mình, thay vào đó là xe lăn.

“Đó là quãng thời gian vô cùng kinh khủng với tôi. Tôi rơi vào trầm cảm. Có khi cả tháng trời tôi chỉ nằm im lặng, nhắm mắt và không nói chuyện với ai” – Minh nhớ lại.

“Tôi nằm đó, nhắm mắt và im lặng, nhưng tôi biết mẹ đã vất vả, đã khóc nhiều vì mình như thế nào. Mẹ cứ nhẫn nại như thế, chăm sóc tôi từng ly từng tí, trò chuyện, động viên tôi. Sau một thời gian, tôi nhận ra mình không thể đầu hàng số phận, mình phải thay đổi để mẹ đỡ vất vả, để tiếp tục sống và trở thành người có ích”.


Từ suy nghĩ ấy, Minh nhờ người nhà mua tạ về để tập luyện cho đôi tay cứng cáp. Một nửa người bên dưới không còn cảm giác, chỉ có đôi tay là bộ phận để giúp Minh di chuyển nên phải thật mạnh mẽ. Nằm nhiều, hàng năm trời không hoạt động khiến mọi bộ phận trên người Minh “chống đối”. Đôi tạ chỉ nặng 2kg nhưng nâng lên, hạ xuống cũng khiến Minh toát mồ hôi. Những lúc ấy, mẹ vẫn luôn là người bên Minh để hỗ trợ, động viên. Nhờ kiên trì tập luyện, Minh có thể cầm nắm, rồi tự chống tay ngồi dậy, dựa người vào tường, dần dần nhích được người lên xe lăn.


“Mất 3 năm sau tai nạn tôi mới không phải đi bệnh viện nữa và có thể nhích sang xe lăn. 3 năm ấy, mẹ là đôi chân, là cột sống của tôi, là động lực để tôi tiếp tục sống và sống có ý nghĩa” – Minh chia sẻ.

 

Mất gần 3 năm sau tai nạn, Minh mới tạm ổn định sức khỏe, giảm được số lần đi bệnh viện, nhưng chỉ có thể quanh quẩn trong phòng. Lúc này, “người bạn” duy nhất là mạng xã hội đã giúp Minh được tiếp cận, giao tiếp với thế giới bên ngoài.


Trong một lần vào mạng, Minh thấy những bức tranh truyền thần vẽ bằng bút chì rất đẹp. Minh tự hỏi: Tại sao người ta lại vẽ được đẹp như thế? Lần tìm tác giả, Minh được trả lời là “học qua mạng”. Minh tò mò tìm hiểu qua mạng và đam mê. Rồi Minh nhờ mẹ mua bút, giấy, giá vẽ về tập vẽ.

Tìm đến bút vẽ là khi Minh tròn 30 tuổi. Tất cả các kỹ thuật, kỹ năng hội họa, Minh đều lên mạng tìm hiểu; đồng thời kết bạn với những họa sĩ, bạn vẽ có kinh nghiệm. Trước khi bị tai nạn, Minh là thợ sửa chữa ô tô. Bàn tay của anh công nhân lao động chỉ quen cầm cà lê, mỏ lết với lấm lem dầu mỡ, sau khi bị tai nạn đã yếu đi nhiều, giờ đây cầm cây bút chì cũng vô cùng lóng ngóng. Lại là kiên trì, ý chí và đam mê, sau hơn một năm, Minh đã có những tác phẩm đầu tiên. Đó là những bức tranh vẽ chân dung người thân, tĩnh vật, hoa..., những gì gần gũi nhất với Minh.

Sau một quá trình tìm tòi, sáng tác tranh chì, Minh chuyển dần sang màu nước và hiện giờ theo đuổi tranh màu acrylic. Minh cho biết: Ưu điểm của loại màu này là độ sáng mịn, không mùi, dễ rửa, màu nhanh khô, phù hợp với nhiều chất liệu vẽ khác nhau. Do sức khỏe yếu, nên tôi chỉ có thể ngồi vẽ khoảng 1 tiếng là phải nghỉ. Mọi thứ như màu, giá, cọ... đều được để quanh giường. Vẽ tranh màu acrylic rất phù hợp với điều kiện của tôi hiện nay.

Minh vẽ tranh với nhiều chủ đề khác nhau, đó là người thân, là hoa cỏ, là những góc phố bình dị, thân quen nơi Minh sinh sống. Ngoài sáng tác, Minh còn nhận vẽ thuê cho khách hàng. Hoàn cảnh còn nhiều khó khăn, không có không gian riêng cho trưng bày, bán tranh, Minh thường xuyên kết nối với bạn bè, khách hàng thông qua mạng xã hội.

Hội họa đã mang lại cuộc đời mới cho Minh với những gam màu tươi sáng. Minh thấy mình sống có ích, yêu đời hơn và đặc biệt là đã mang lại cho Minh thu nhập để có thể tự nuôi sống mình.

Người dân TP Cẩm Phả cũng đã quen với hình ảnh mỗi tối có người mẹ già đẩy xe lăn, đưa con trai là họa sĩ mang tranh đi bán ở trước cửa Rạp Công nhân. “Có tối bán được 1, 2 bức, nhưng cũng có khi cả tháng không bán được bức nào. Tuy cơ thể còn nhiều đau đớn, thu nhập từ vẽ tranh cũng còn bấp bênh, nhưng tôi rất vui vì đã nỗ lực vượt qua khó khăn và được theo đuổi đam mê của mình..." - Đỗ Trọng Minh chia sẻ.

Hùng Sơn - Hoàng Quý

Ý kiến ()

0 / 500 ký tự
Guest
Đang tải dữ liệu